Cô giáo Đoàn Phương Thảo – Một tuổi thơ độc màu âm nhạc.
Với những người học nhạc chuyên nghiệp, có lẽ là rất bình thường khi chúng tôi lớn lên với một tuổi thơ chỉ có âm nhạc là bạn. Chặng đường này thẳng thớm ít lối rẽ nghỉ ngơi, không băng qua các tiệm tạp hoá có đủ loại bánh kẹo màu mè, không dừng lại ở các công viên giải trí hay những chỗ tụ tập vui nhộn, không có bạn bè tấp nập quàng vai bá cổ, và cũng vắng bố mẹ ở bên.
Nghe có vẻ lạ kỳ và đơn độc. Ồ, tại sao một đứa trẻ lại có thể bắt đầu và tiếp tục một cuộc sống như thế trong nhiều năm?
9 tuổi, ngay từ khi nhận được nhiều lời khen và động viên từ một cô giáo dạy nhạc gần nhà; cô Phương Thảo bắt đầu rời xa cuộc sống với bố mẹ, lên Hà Nội thi vào Nhạc viện và sống trong ký túc xá tại đây. Cả ngày chỉ tập đàn. Có nhiều lúc cô Thảo khóc vì nhớ bố mẹ, vì học quá nhiều và nặng. Cuộc sống tự lập bắt đầu khi bạn là một đứa nhóc lớp 3, lớp 4, tự túc mọi thứ từ những sinh hoạt thường nhật như ăn ở, đi lại, và cũng là mọi thứ từ những vấn đề tâm lý, bạn bè. Khó khăn nảy sinh vì bạn phải làm mọi thứ một mình từ nhỏ, với những cô cậu bé khác cũng lóng ngóng và vật lộn không kém.
Chặng đường 15 năm học nhạc chuyên nghiệp từ sơ cấp, trung cấp tới đại học quả thật là một con đường dài mà không phải ai cũng đi được đến cuối. Cô Phương Thảo kể, khoá tụi cô có tổng cộng 18 bạn học violin, nhưng đến khi tốt nghiệp chỉ còn 2 người, và một trong 2 người đó là cô. Những người bạn cùng vụng về khi bắt đầu, tới khi cùng nhau tự lập, lớn lên, vững vàng trong ký túc xá đó – không phải ai cũng ở bên nhau cho đến ngày tốt nghiệp.
Định nghĩa về tuổi thơ chỉ có chiếc đàn liệu có hoang phí?
Chúng tôi đặt câu hỏi cho cô Thảo “Nếu có cánh cửa của Doremon quay trở về quá khứ, liệu cô Thảo có lựa chọn một con đường khác hay không?”
“Không”. Một cách dứt khoát.
“Hồi cấp hai, lúc đó việc học đã trở nên rất khó cả về kỹ thuật lẫn cảm thụ, yêu cầu của các thầy cô ở trường luôn rất cao và mình bắt đầu nản. Mình rất nhớ những hành động của mẹ lúc đó. Đôi khi sự động viên không hẳn là một khoảnh khắc trầm trồ, nó đến từ những quan tâm lặng lẽ và chân thành nhất, trong một khoảng thời gian dài.
Lúc đó mẹ mình vẫn đi lại gần 300km từ Nghệ An ra Hà Nội mỗi tuần 2 lần để chăm sóc mà không một lời kêu than hay gây áp lực, không đòi hỏi mình phải trả công bằng việc trở thành một nghệ sĩ nổi tiếng. Mẹ có bảo mình, nếu muốn dừng lại thì cũng không sao đâu, có thể quay lại cuộc sống “bình thường” như các đứa trẻ khác, học văn hoá ở trường công và ôn thi vào cấp 3, lúc đó cũng vẫn kịp thôi vì mình đang học lớp 8.
Quả thật một vài tháng sau đó mình đã rất cân nhắc tới chuyện bỏ cuộc, trong khi hai tay vẫn tập đàn cần mẫn hàng ngày. Nhưng cuối cùng sự lựa chọn của mình là ở lại, vì nguồn động lực to lớn đến từ gia đình, và từ chính bản thân nhạc cụ mà mình đã gắn bó từ năm lên 9 ấy.”
Cô Đoàn Phương Thảo hiện là giáo viên Violin tại Intro Art. Cô Tốt nghiệp Thạc sĩ tại Học viện Âm nhạc Quốc gia Việt Nam; Từng là thành viên của nhiều Dàn nhạc Giao hưởng có tên tuổi như: Dàn nhạc giao hưởng Hà Nội; Dàn nhạc giao hưởng Mặt trời – The Sun Symphony Orchestra; Dàn nhạc Concert of Childhood Memory.
Các đối tác của Intro Art Education
Về chúng tôi
Intro Art mong muốn xây dựng một cộng đồng đam mê thưởng thức nghệ thuật, thông qua việc phát triển một hệ sinh thái bền vững với lĩnh vực trọng tâm là Giáo dục nghệ thuật
- Địa chỉ: Số 14, Galaxy 8, Khu đô thị Ngân Hà Vạn Phúc, P.Vạn Phúc, Q.Hà Đông, Hà Nội
- Hotline: 08 39 39 29 09
- Email: home.edu@introart.com.vn
- Giờ làm việc: 8:30 – 18:00.
- Giờ giảng dạy: 8:30 – 21:00.